sao em không để cánh hoa bay đi!
đã có những lúc sự ngột ngạt làm tim tôi như muốn nổ tung,chẳng có những cuộc điện thoại hay những dòng tin nhắn. Em vẫn sống theo cách của em, chỉ còn lại mình tôi đi tìm những con đường chạy giữa những luống hoa cải bên đường,chẳng có thể cùng em đi tới nơi mà em mong muốn.
Tại sao em mãi để cơn gió kia mang theo những cánh hoa ấy,em đã có cơ hội giữ nó bên mình,
Tại sao chứ,tại sao em không để nó bên em,dù không nguyên vẹn nhưng đó là tất cả những gì tôi có thể dành cho em.
Ngày mai,khi tôi bước đi trên con đường ấy,tôi có thể được một lời mời đi cùng không.
Một năm đã trôi qua rồi nhưng tôi vẫn chưa hề thay đổi em à. Tôi vẫn là tôi của một năm về trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.